Hoạt động vì cộng đồng của 11 Nga
11/03/2014
Giáo dục kỹ năng sống cho các em là một việc
làm vô cùng quan trọng của mỗi giáo viên chủ nhiệm, giúp
các em có bản lĩnh để đối mặt với những khó khăn có thể gặp phải trong cuộc
sống. Nhưng nếu chúng ta chỉ nói với các em những điều tốt đẹp mà không tạo
điều kiện cho các em trải nghiệm thì vẫn chỉ là lí thuyết. Cùng với những buổi
tư vấn tâm lí, nói chuyện, giao lưu mà nhà trường tổ chức, đưa học sinh vào
thực tế là việc các giáo viên chủ nhiệm ở Lê Hồng Phong đang làm hết sức hào
hứng và sáng tạo. Nhờ những hoạt động đó, các em được giáo dục tự nhiên, thấy
yêu quý cuộc sống, thấy giá trị của lao động, thấy thực tế hơn trong các kiến
thức được học…
Ngày 4/3/2014 tập thể
11 Nga đã có một buổi giao lưu hết sức đầm ấm, nhiều ý nghĩa tại Trung tâm cứu
trợ trẻ em tàn tật thành phố Nam Định. Buổi giao lưu đã để lại cho mỗi em những
cảm xúc thật mới mẻ, sự yêu thương, sự cảm thông, sẻ chia và hơn hết là niềm
hạnh phúc được đón nhận tình cảm ấm áp của các em nơi đây.
Và sau đây là tâm sự
của một em học sinh sau chuyến đi đầy ý nghĩa đó:
Có những con người đi suốt cuộc đời, gặp rất ít khổ đau. Lại
có những mảnh đời không được may mắn như thế. Em tôi - cho phép chị được gọi
các em hai tiếng ấy- cứ ngây ngô trong nỗi đau của mình.
Chúng tôi, những học sinh của 11Nga đã có một
cuộc gặp gỡ với các em nhỏ ở Trung tâm cứu trợ trẻ em khuyết tật thành phố
mình...Cảm xúc thực sự lẫn lộn, nửa yêu biết bao sự hồn nhiên của các em, nửa
thương biết bao sự thiệt thòi của các em...
Trước ngày chúng tôi đến trung tâm vài hôm, cô Dung có kể cho
cả lớp nghe về những cảm xúc của cô trong chuyến đi đến trung tâm năm trước và
tâm trạng háo hức của các em nhỏ khi năm nay cô lại hẹn đến chơi với các em.
Qua câu chuyện của cô, chúng tôi như đang cảm nhận được sự hân hoan của buổi
gặp gỡ. Một người thân đặc biệt đã đến bên, để lời reo vui bật lên thật vang:
"A! Cô Lê Hồng Phong!" cùng những cái ôm thật chặt. Trong vô thức,
đôi mắt chúng tôi khẽ nhòa đi...
Khi chúng tôi đến, thật bất ngờ, đón chào chúng
tôi là những gương mặt ngây thơ, xinh xắn, những nụ cười tươi tắn trên môi,
những ánh mắt long lanh, ánh lên niềm vui sướng, hân hoan. Các em thiệt thòi
hơn tôi, thiệt thòi hơn bạn tôi, thiệt thòi hơn bè bạn trang lứa của các em,
thiệt thòi hơn tất thảy mọi người. Vậy mà các em vẫn vui vẻ, vẫn nồng nàn yêu
cuộc sống, yêu mọi người!
Đâu phải các em không ý thức được điều bản thân
phải chịu thiệt, nhưng dường như mọi giá trị sống, mọi niềm vui của các em đều
giản đơn hơn tôi rất nhiều, nên nụ cười của các em có nét gì thường trực hơn,
tươi hơn, ấm áp hơn. Tiếng gọi "Chị ơi!" cất lên, nghe thân thương,
đôi bàn tay bé nhỏ nắm lấy tay tôi, ấm áp, cái ôm thật chặt hơi siết lấy tôi,
hạnh phúc... Các em chia sẻ về những lần đi chơi Hà Nội, được ngồi trên chiếc
xe buýt "to ơi là to", được ăn cơm hộp "ngon ơi là ngon",
được cả biết bao quà bánh mang về... Các em chỉ cho tôi trong đoạn video của
trường hình ảnh các em, xinh xắn, tinh nghịch, bé trai mũm mĩm, bé gái với mái
tóc đen dài và đôi bông tai điệu đà... Cảm giác sao như thân thương, sao như đã
quen biết bao lâu...
Chúng tôi chơi đố vui, các em sôi nổi xung phong trả lời,
chúng tôi hát, các em cùng hát, chúng tôi cười, các em vui vẻ cùng cười... Thật
yêu biết mấy...
Tôi ngồi cùng các em ở hàng ghế đầu, khi quay xuống, gặp ánh
mắt các cô giáo và các lương y của trung tâm ân cần quan sát các em và chúng
tôi. Suy nghĩ một chút, thấy các cô thầy thật đáng ngưỡng mộ: luôn nhẫn nại,
yêu thương, chăm sóc các em như chính con cái của mình! Phải thực sự là những
người giàu lòng nhân ái và đạo đức, họ mới có thể làm mẹ hiền, cha hiền, quanh
năm ân cần giúp đỡ các em và gia đình như vậy...
Nghĩ lại mình, thấy bản thân nhiều khi vô thức lao đi theo
những mục đích phù phiếm, những cảm xúc và giá trị nhất thời, có lúc cũng không
quan tâm, chăm lo cho gia đình, huống chi hết lòng vì mọi người xung quanh...
Chợt muốn dừng lại tất cả, để thoải mái vui đùa, hát ca cùng bè bạn, để biết
thèm chút hồn nhiên, chút vô tư, biết thêm tấm lòng bác ái, yêu thương, đùm bọc
người khác.
Bình tâm... Thấy lòng mình nhẹ bẫng âu lo, nghe
lời cảm ơn của bác Giám đốc trung tâm, nghe lời chào và hẹn gặp của các em nhỏ,
tôi thấy mình, có lẽ, sẽ vui cất bước tiếp trên chặng đường cuộc sống. Bởi cảm
xúc từ bây giờ sẽ thật giản đơn, bởi giá trị cuộc sống sẽ chỉ nhẹ nhàng như
vậy...
Ngày hôm nay, yêu, yêu đến lạ; thương, thương đến lạ.
Và ngày mai sẽ là...
Tin liên quan
- Đón đoàn công tác của Đại sứ Vương quốc Anh và Bắc Ai – len thăm và làm việc tại trường THPT chuyên Lê Hồng Phong Nam Định
- Thầy Nguyễn Văn Huyên- Người “kiến tạo” những tấm Huy chương
- Gặp gỡ, chúc mừng đồng chí Bùi Thị Bích Phượng – Nguyên giáo viên môn Tiếng Anh nghỉ hưu hưởng chế độ bảo hiểm xã hội
- Thầy trò trường THPT chuyên Lê Hồng Phong được vinh danh, trao thưởng
- Trường THPT chuyên Lê Hồng Phong đạt kết quả xuất sắc tại Hội thi Giai điệu tuổi hồng tỉnh Nam Định năm 2024